Tôi lao đến, một tay đẩy mạnh Trầm Nguyệt ra ngoài.
“CÚT!”
Trầm Nguyệt loạng choạng suýt ngã, quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt đầy sợ hãi và tủi thân.
“Chị Lâm Tịch… em chỉ muốn đến xin lỗi…”
“Tôi bảo cô CÚT!” – Mắt tôi gần như bốc lửa.
“Trầm Nguyệt, nếu mẹ tôi có mệnh hệ gì, tôi thề sẽ khiến cô và Cố Diễn thành một cặp uyên ương bỏ mạng trong tù!”
Bị dọa sợ, Trầm Nguyệt cuống cuồng bỏ chạy.
Tôi vội đỡ lấy mẹ, lúc này hơi thở của bà đã bắt đầu dồn dập.
Tôi lập tức ấn nút gọi khẩn cấp.
Bác sĩ và y tá lao vào, đẩy mẹ tôi vào phòng cấp cứu.
Tôi đứng chết lặng trước cửa phòng, cả người lạnh buốt.
Cố Diễn, Trầm Nguyệt.
Hai người… đáng chết.
May mắn thay, sau khi được cấp cứu kịp thời, mẹ tôi đã qua cơn nguy kịch.
Bác sĩ nghiêm khắc cảnh báo – bệnh nhân tuyệt đối không được chịu thêm bất kỳ kích động nào nữa.
Tôi ngồi bên giường bệnh, nhìn mẹ đang thiếp đi, cơn giận và căm hận trong lòng đã lên đến đỉnh điểm.
Tôi lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Chu Dật:
“Đàn anh, em muốn bổ sung đơn kiện – Trầm Nguyệt – tội cố ý gây thương tích.”
Tôi mở đoạn ghi hình từ camera giám sát hành lang bệnh viện, ghi lại toàn bộ cảnh Trầm Nguyệt xông vào phòng bệnh, kích động mẹ tôi.
Gửi kèm theo đoạn video, tôi nhắn thêm:
“Đủ chưa?”
“Đủ rồi.”
Ngày hôm sau, Trầm Nguyệt nhận được trát hầu tòa từ tòa án.
Cô ta hoàn toàn hoảng loạn, liền đăng một bài viết "tâm thư dài" trên mạng xã hội.
Toàn bộ bài viết không nhắc đến tên ai, chỉ nói mình là một cô gái bất hạnh, xuất thân đáng thương, được một “người anh tốt bụng” giúp đỡ.
Nhưng lại bị “bạn gái ích kỷ, độc ác” của anh hiểu lầm, giờ không chỉ muốn dồn anh ấy vào chỗ chết, mà còn muốn tống cô ta vào tù.
Cô ta tô vẽ bản thân như một đóa “bạch liên hoa” ngây thơ, vô tội, bị số phận trêu ngươi.
Dưới bài viết quả nhiên có một đám “thánh nhân” không biết rõ sự tình nhào vào bình luận:
“Chị gái đáng thương quá, ôm chị một cái…”
“Cái người kia ác quá! Tiền cứu mạng mà cũng kiện tụng được?”
“Ủng hộ chị! Phải để người ta thấy bộ mặt thật của cô ta!”
Bài “tâm thư” của Trầm Nguyệt nhanh chóng gây sóng gió trên mạng.
Thậm chí một số kênh truyền thông mạng còn bắt đầu chia sẻ lại, giật tít kêu gào, biến tôi thành “con rắn độc” – người yêu cũ nhẫn tâm vì tiền mà không từ thủ đoạn.
Tôi trở thành mục tiêu bị cư dân mạng tấn công.
Vô số tin nhắn riêng và bình luận tràn vào các tài khoản mạng xã hội của tôi, đầy rẫy lời lẽ thóa mạ độc địa.
Bạn thân tôi tức đến mức gọi điện ngay:
“Tiểu Tịch! Đám người này điên rồi! Có cần đăng bài đính chính không?!”
Tôi nhìn đám lời lẽ dơ bẩn đó, lòng chẳng chút dao động.
“Không cần.”
“Cứ để bộ họ làm loạn. Càng loạn càng tốt.”
“Nhảy càng cao… thì ngã càng đau.”
Bạn tôi ngơ ngác.
“Tại sao?”
Tôi khẽ bật cười lạnh:
“Bởi vì… tôi vẫn còn con át chủ bài trong tay.”
Ba ngày sau, đúng lúc “tâm thư” của Trầm Nguyệt đang ở đỉnh cao lượt chia sẻ và đồng cảm, thì một quả bom thông tin còn chấn động hơn bất ngờ nổ tung trên mạng.
Văn phòng luật sư của Chu Dật, bằng tài khoản chính thức, đã đăng tải một bài viết giải trình rõ ràng, chi tiết toàn bộ vụ việc.
Bài viết không chỉ thuật lại quá trình Cố Diễn lấy trộm tiền phẫu thuật của mẹ tôi, Trầm Nguyệt cố ý kích động bệnh nhân, mà còn đính kèm đầy đủ bằng chứng.
Chứng từ chuyển khoản ngân hàng, hóa đơn mua sắm hàng hiệu, và video từ camera giám sát của bệnh viện.
Nhưng điểm then chốt nhất chính là ở phần cuối bài viết.
Là bản cam kết hiến thận năm năm trước mà tôi đã ký, cùng với một bản báo cáo kết quả xét nghiệm ghép tạng… từng bị cố tình giấu đi.
Người có kết quả tương thích cao nhất không phải tôi.
Mà là em họ ruột của Cố Diễn.
Trong phần kết luận, Chu Dật dùng văn phong điềm tĩnh và sắc bén viết:
“Hành vi hiến thận của cô Lâm Tịch được thực hiện trong tình trạng bị gia đình anh Cố cố ý che giấu thông tin về người hiến tạng phù hợp hơn.”
“Đây là hành vi có dấu hiệu lừa dối và cưỡng ép. Chúng tôi có đủ cơ sở để nghi ngờ có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, và sẽ giữ quyền khởi kiện truy cứu trách nhiệm hình sự.”
Bài đăng này vừa được công bố, dư luận lập tức đảo chiều.
Những cư dân mạng từng hăng hái bênh vực Trầm Nguyệt đều sững sờ.
“Trời ơi! Cú twist đi vào lịch sử! Hóa ra còn có em họ tương thích? Cả nhà Cố vì không muốn người nhà đi mổ mà lừa vị hôn thê cho đi quả thận??”
“Đây không còn là cặn bã nữa… là âm mưu giết người!”
“Quá ghê tởm! Cái nhà này là một lũ ác quỷ à??”
“Thương chị Lâm Tịch quá! Phải kiện! Kiện đến khi nhà bọn họ sạt nghiệp luôn!”
Bài "tâm thư" của Trầm Nguyệt trở thành trò hề lớn nhất trên mạng.