Tham gia nhóm Facebook ❤️
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Thái Tử Gia Bắc Kinh Biến Tôi Thành Chim Hoàng Yến Của Anh Trai
Chương 3
“Chuyện đánh nhau cũng có cải thiện, năm ngoái chỉ động tay động chân với người khác hai lần, đều là trường hợp khá tệ như người ta chửi bố mẹ cậu ấy trước. Nhưng tôi đều kịp thời có mặt ngăn cản.”
“Cậu ấy cai đua xe cũng khá thành công, bây giờ chủ yếu dựa vào chơi game để thỏa mãn cơn nghiện.”
Tốc độ nói của tôi không nhanh, nhưng giọng điệu vẫn có thể lộ ra chút căng thẳng.
Dù sao thì người đàn ông trước mắt này cũng có khí chất áp bức rất mạnh.
Anh đột nhiên lên tiếng: “Thẩm Diên.”
Tôi khựng lại: “Vâng?”
Anh: “Những chuyện này tôi đều biết cả rồi.”
Tay tôi run lên, suýt nữa làm rơi đồ trên tay.
Anh nói tiếp: “Cô làm rất tốt.”
Được khen như vậy, tôi suýt quên mất mục đích thực sự của mình khi đến đây.
Tôi khẽ hắng giọng: “Vậy thì, nếu anh trở về rồi, tôi cũng có thể sớm bàn giao công việc, chuẩn bị từ chức.”
Anh không vội trả lời.
Anh cúi đầu rút một tập tài liệu từ trên bàn đưa cho tôi.
Tôi nhận lấy xem, trên bìa là mấy chữ: [Hợp đồng tuyển dụng thư ký riêng].
Giọng anh không nhanh không chậm: “Tôi vừa về nước, vị trí thư ký này vẫn chưa tìm được người phù hợp.”
“Nếu cô đồng ý ở lại, lương sẽ tăng gấp ba.”
“Để tiện cho việc trao đổi công việc, cô có thể tiếp tục ở lại nhà họ Nhậm.”
Bao nhiêu cơ?
Gấp ba?
Thật lòng mà nói, tôi đã định phủi mông bỏ đi rồi.
Dù sao thì nhiệm vụ của tôi cũng coi như đã hoàn thành viên mãn.
Nhưng môi trường việc làm bây giờ khắc nghiệt như vậy, ra ngoài là thất nghiệp ngay.
Hơn nữa, còn không phải tốn tiền thuê nhà bên ngoài.
Đối với chiếc bánh từ trên trời rơi xuống này.
Tôi nhất định phải ăn, ăn, ăn.
Tôi không chút do dự gật đầu: “Được ạ.”
Anh nhìn tôi với vẻ như cười như không: “Không suy nghĩ thêm à?”
Tôi nghiêm túc đáp: “Bây giờ tôi ra ngoài tìm việc, phỏng vấn chưa chắc đã có ai để ý. Bên anh lại trả lương hậu hĩnh như vậy, tôi đương nhiên sẽ ở lại.”
Anh nói một tiếng “được” rồi không nói gì thêm.
“Vậy cô về phòng nghỉ ngơi sớm đi.”
Tôi cung kính ôm bản hợp đồng về phòng.
Cửa vừa đóng lại, điện thoại đã rung liên hồi.
Nhậm Thời Hoàn gửi mười mấy tin nhắn WeChat như bắn liên thanh:
[Em vào đó bao lâu rồi?]
[Cái ông thần mặt lạnh nhà anh có mắng em không?]
[Chiếc Ferrari mà anh cược còn hy vọng không?]
[Em đã câu được anh ấy chưa?]
[Nói gì đi chứ!!!]
Tôi nhìn chấm đỏ nhấp nháy điên cuồng bên cạnh ảnh đại diện của hắn.
Ngón tay gõ vào khung chat, gửi một icon cạn lời.
Sau đó ném điện thoại sang một bên gối.
Thầm nghĩ trong lòng:
‘Thằng ngốc, anh trai anh bây giờ mới là sếp lớn của tôi.’
6
Sáng hôm sau, tôi xuống lầu ăn sáng.
Vừa ngồi vào bàn ăn, Nhậm Thời Hoàn đã lén lút ghé lại gần, vẻ mặt thần bí: “Hôm nay em có đi không?”
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰