Vợ Nhỏ Của Trần Nhượng Lễ
Chương 1
Tình Yêu Mười Năm Hóa Tro Tàn (Chương 1) Truyện siêu hay
📌 Thể loại tương tự: Ngôn tình Hiện đại
1
Lúc Thẩm Độ nói câu đó, anh ta siết chặt lấy tay tôi. Dường như nếu tôi không xin lỗi, anh ta sẽ không để tôi bước chân ra khỏi căn phòng này.
Những người xung quanh vừa an ủi Trần An An đang khóc lóc tủi thân, vừa lên tiếng chỉ trích tôi:
“Đúng vậy đó Tống Chân, An An đang không vui, mọi người chỉ đùa một chút để dỗ cô ấy thôi mà. Dù sao cũng là sinh nhật cậu, cậu có cần phải làm quá lên như vậy không?”
Tôi vừa tức vừa đau, cố nén những giọt nước mắt chực trào, vớ lấy chiếc ghế bên cạnh ném về phía đám người đó. Chiếc ghế rơi thẳng xuống bàn ăn.
Trần An An vừa hay bị một đĩa thức ăn nóng hắt vào mặt, hét lên một tiếng. Thẩm Độ lập tức xót xa chạy đến xem tình hình của cô ta.
Rồi anh ta quay sang nhìn tôi đầy giận dữ: “Tống Chân, mọi người đang chúc mừng sinh nhật em, chỉ đùa một chút thôi, em phát điên cái gì ở đây?”
“Tôi cũng chỉ đùa một chút thôi, các người làm quá lên làm gì?”
Trần An An mặt mày tái nhợt, đứng bơ vơ một bên, cố nén nước mắt:
“Anh Thẩm Độ, có phải chị Tống Chân không thích em không? Em không nên ở đây, em đi ngay đây.”
Thẩm Độ đương nhiên không thể để cô ta đi dễ dàng như vậy, anh ta chặn đường cô ta lại:
“Em đi đâu mà đi? Người nên đi là cô ta!”
Nói rồi, với vẻ mặt sa sầm, anh ta kéo tôi lại:
“Tống Chân, dù em có không thích An An đến đâu, cũng nên nhìn lại hoàn cảnh đi chứ! Xin lỗi An An mau!”
Như thể nếu tôi không xin lỗi, chuyện hôm nay sẽ không thể giải quyết êm đẹp.
Tai tôi ù đi, tức đến hoa mắt chóng mặt, chỉ muốn vớ lấy cái ghế phang c h ế t anh ta, nhưng bụng lại đau dữ dội.
Tôi chưa kịp lên tiếng, bỗng có người la lên:
“Thẩm Độ, chân vợ cậu chảy nhiều m á u quá.”
Lúc này mọi người mới nhìn thấy, chân tôi bê bết m á u. Vì tôi mặc một chiếc váy đỏ, nên ban đầu không ai để ý.
2
Thẩm Độ sững người, nhìn thấy máu trên bắp chân tôi, đầu óc anh ta trống rỗng trong giây lát:
“Sao lại thế này? Em không khỏe ở đâu à? Sao lại chảy máu?”
Nghe thấy hai từ “chảy máu”, tôi mới cảm nhận được cảm giác ấm nóng nơi bắp chân. Ban đầu tôi cứ ngỡ là nước canh bắn vào nên không mấy để tâm.
Nhưng ngay lúc này, một cảm giác hoảng sợ không tên dâng lên trong lòng. Tôi chợt nhận ra, kỳ kinh của mình đã trễ một tuần rồi. Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu thấy sợ hãi.
“Mau đưa tôi đến bệnh viện!”
Khi đến bệnh viện, lời của bác sĩ càng khiến tôi thêm tuyệt vọng:
“Thai phụ chảy máu nhiều dẫn đến sảy thai, cần phải phẫu thuật ngay lập tức.”
Trước mắt tôi tối sầm lại.
Tôi thuộc dạng khó có thai. Mà Thẩm Độ lại đặc biệt thích trẻ con.
Suốt một năm qua, để có được đứa bé này, tôi đã không ngừng tiêm thuốc, uống thuốc. Cánh tay đã bầm tím một mảng. Uống thuốc đến mức buồn nôn.
Lại còn phải đối mặt với nỗi thất vọng và đau khổ khi hết lần này đến lần khác không thể mang thai.
Họ hàng bạn bè đều khuyên tôi bỏ cuộc. Nhưng mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ Thẩm Độ bế con nhà người ta, gương mặt tràn đầy yêu thích, tôi lại kiên trì bước tiếp. Dù thế nào tôi cũng muốn có một kết tinh tình yêu với Thẩm Độ.
Thế nhưng tôi không ngờ, khoảnh khắc biết được sự tồn tại của con, lại chính là khoảnh khắc tôi mất đi con.
Bác sĩ rõ ràng cũng rất tức giận:
“Ghế có thể tùy tiện rút đi như vậy sao? Trước đây còn có người vì trò đùa này mà bị liệt cả đời đấy! Anh còn là chồng cô ấy, không biết mức độ nghiêm trọng của việc này à?”
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰